Bà Hàn cũng không biết vấn đề này nên trả lời như thế nào, bà thở dài nói: “Hiện tại trường học không giống trước kia, bây giờ tới trường học, thầy giáo cũng chẳng chịu giảng dạy cho tử tế.
Thậm chí, mấy đứa nhỏ đi học tiểu học kia, mấy năm rồi vẫn chưa viết được tên của mình đâu. Mẹ cũng muốn mấy đứa Ái Dân có thể biết chữ, để về sau chúng nó không vất vả như những người thất học, nhưng tới trường học, giáo viên cũng dạy không ra gì, thậm chí ngay cả giáo viên ở trường cũng chẳng biết quá nhiều chữ mà dạy đâu.”
Tô Nguyệt: “Con thấy số học của Ái Dân rất tốt mà, nó đi bán điểm tâm chưa bao giờ tính nhầm tiền.”
Bà Hàn: “Số học là anh cả của nó lén lút dạy nó đấy.”
“Ái Quốc dạy ạ?” Tô Nguyệt thật sự kinh ngạc: “Anh ấy biết hả mẹ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây