Bà Hàn lau lau khóe mắt, vui mừng cười cười: “Đúng vậy, mẹ không lo lắng. Từ khi gặp con, mẹ đã cảm thấy con chính là người mà thầy bói luôn miệng nhắc tới, có con ở đây về sau Ái Quốc không cần mẹ phải lo lắng nữa rồi.”
Hai người nói chuyện một lúc đã đến 11 giờ, bà Hàn nói: “Mẹ phải chuẩn bị cơm trưa, Nguyệt Nhi, con có muốn ăn gì không, hôm nay chúng ta nên ăn cái gì nhỉ?”
Tô Nguyệt âm thầm suy nghĩ, dường như ngày hôm qua nhà còn chút xương heo, cô lập tức hỏi: “Mẹ, ngày hôm qua có phải có thừa xương heo hay không?”
Bà Hàn gật đầu: “Còn một chút, nhưng mà mấy cục xương kia, thịt đã bị gặm hết, cả nước cũng cạn rồi, đâu còn gì để ăn nữa.”
Tô Nguyệt nói: “Mẹ, mấy cục xương kia là thứ tốt nha, con dùng để hầm canh, giữa trưa chúng ta ăn mì sợi đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây