Lý Tiểu Thanh và Tô Nguyệt cùng nhau kinh ngạc: “Tại sao cô lại có đồ trang điểm chứ, trước nay bọn tôi đâu thấy cô trang điểm bao giờ?”
Ngô Hiểu Hiểu bĩu bĩu môi, nói: “Ở chỗ này ngày nào chẳng phải ra đồng làm ruộng, tôi trang điểm lên cho ai nhìn chứ, làm như vậy khác gì lãng phí đồ trang điểm của tôi.”
Nói xong, cô ấy kéo cái ghế qua cho Tô Nguyệt ngồi xuống, rồi tỏ ra hứng thú bừng bừng bắt đầu kẻ mi cho cô: “Tô Nguyệt, làn da của cô trắng nõn nà, lại không tỳ vết, không cần dùng tới phấn, chỉ cần kẻ lông mày đậm hơn một chút, lại tô thêm son môi màu hồng, như vậy sẽ rất đẹp.”
Tô Nguyệt nhướng mày, xem ra kỹ thuật trang điểm của Ngô Hiểu Hiểu cũng không tồi.
Sự thật chứng minh, tay nghề của Ngô Hiểu Hiểu không tồi thật, cô ấy kẻ lông mày không hề thô to như mọi người thời đại này vẫn ưa chuộng, ngược lại nhìn rất tự nhiên, hơn nữa còn ngoài ý muốn mà vô cùng thích hợp với Tô Nguyệt, mà thỏi son môi cũng không phải tô lên khiến môi toàn bộ chuyển thành màu đỏ như máu, ngược lại cô ấy chỉ thoa lên một lớp son môi thật mỏng, ở bên trong đậm hơn bên ngoài một chút, lại mang tới cảm giác như đang cắn môi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây