Vốn dĩ hai vợ chồng già nhà họ Vương đang bị con số hai mươi đồng tiền này doạ cho sợ, tới mức đang muốn thốt lên không được, nhưng giây tiếp theo đã bị cụm từ “thanh danh quân nhân” kia làm cho sợ tới mức nghẹn họng.
Đúng rồi, sau khi chân của Hàn Ái Quốc khỏi hẳn, anh lại được trở về bộ đội, tương lai rộng mở. Tới lúc đó, anh muốn xử lý mấy người nhà bọn họ không phải chuyện quá đơn giản hay sao? Không thể đắc tội với người có chức có quyền được.
Hai mươi đồng tiền quan trọng hay là người nhà sống yên ổn quan trọng? Đương nhiên là sống yên ổn quan trọng hơn rồi, không có tiền còn có thể kiếm, còn không yên ổn làm sao mà sống nổi?
Vì thế, ông Vương chịu đựng trong lòng nhỏ máu, đành phải huy động bảy tám người bà con thân thích bên cạnh, gom đủ hai mươi đồng tiền đưa cho bà Hàn, chỉ cầu cho việc hôm nay có thể nhanh nhanh qua đi, đừng ai nhắc lại nữa.
Nãy giờ có thể hung hăng đánh mặt nhà họ Vương, còn hung hăng lột xuống một khoản tiền của nhà họ Vương, cả thể xác và tinh thần của bà Hàn đã trở nên thoải mái, tự nhiên không muốn tranh cãi cùng đám người vô liêm sỉ này nữa. Bà vung tay lên lập tức thả cho người nhà họ Vương rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây