Hai đứa con trai nhà thím Tôn thấy vậy cũng ngại ngùng quay mặt đi nơi khác, vốn dĩ Hàn Ái Quốc từ nãy giờ vẫn không chú ý tới cô ta, anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tô Nguyệt, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Em mau trở về nhà thay quần áo đi, đừng để mình bị cảm lạnh.”
Tô Nguyệt thấy mục đích đã đạt được, tự nhiên không muốn dừng lại nơi này lâu. Trong thời tiết này, nhảy xuống sông đúng thật là cực kỳ lạnh, cô cần phải thật nhanh chui vào ổ chăn ấm áp của mình, tránh cho lạnh quá mà sinh bệnh.
Tô Nguyệt quay qua thím Tôn nói: “Thím Tôn, đành phải làm phiền thím đi gọi người nhà cô ấy tới mang cô ấy về, chắc chắn hiện giờ cô ấy vẫn còn hoảng sợ lắm.”
Thím Tôn biết Tô Nguyệt phải đi về thay quần áo, vội vàng nói: “Cháu mau đi đi, đừng để bị cảm lạnh, để thím đi gọi người nhà cô ấy tới cho.”
Tô Nguyệt lập tức kéo theo Hàn Ái Quốc, không thèm quay đầu lại mà đi thẳng về nhà anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây