Bác sĩ Vương nhịn không được gật đầu: “Được được được, tôi sẽ cẩn thận nghiên cứu, nếu lần sau lại có ca bệnh giống như nhóc Hàn này, chắc chắn tôi không còn phải trơ mắt nhìn chân của người ta bị phế đi nữa.”
Sau khi nói chuyện xong với bác sĩ Vương, hai người trực tiếp mua thêm dược liệu đủ dùng cho một tháng rồi tạm biệt bà ấy rồi trở về. Thời điểm hai người cầm thuốc ra khỏi bệnh viện, cũng vừa lúc Hàn Ái Dân đưa xong điểm tâm trở về, ba người lại cùng nhau trở về thôn Hàn Gia.
Nhưng mấy người chưa đi được bao xa, đã thấy một người phụ nữ trung niên chạy về hướng mấy người bọn họ hô lên: “Này này, Ái Quốc, Ái Dân, mấy người trở về trong thôn sao? Mang tôi cùng đi với.”
Hàn Ái Dân vừa quay lại đã thấy người đó chính là thím Tiền ở cách vách nhà bọn họ, cho nên cậu vội vàng dừng xe la lại để cho thím ấy cũng lên xe, nhân tiện cho thím ấy quá giang trở về.
Thím Tiền cũng quen biết Tô Nguyệt, chỉ là thím thấy cô đi cùng với hai anh em nhà họ Hàn thì có chút kỳ quái hỏi: “Thanh niên trí thức Tô, sao cô cũng ở đây?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây