Hà Xuân Hạnh cười với Miêu Tú Lan, lời nhắc nhở này của cô ấy cũng rất có ích, "Tôi không sợ cô ta!"
Miêu Tú Lan nghe Hà Xuân Hạnh nói vậy, vẻ mặt cũng bất đắc dĩ, nhưng nghĩ lại cũng thấy đúng, thôn Nam Sơn nhà họ Hà chiếm đa số, con gái nhà họ Hà quả thật không cần phải sợ ai.
Cô ấy nghĩ đến đây cũng không nhịn được cười tự giễu, chút lo lắng vừa rồi của cô ấy rõ ràng là lo lắng thừa.
"Cảm ơn cô nhé!"
Hà Xuân Hạnh nở nụ cười chân thành với Miêu Tú Lan, trong số những thanh niên trí thức này, cô cảm thấy Miêu Tú Lan là người không tệ, tính tình rất tốt, hơn nữa vừa rồi còn đặc biệt đến nhắc nhở mình phải cẩn thận, tâm địa càng không tệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây