Liễu Nha thử mặc áo bông Liễu Dư An may, lúc mặc vào người cảm thấy rất ấm áp, vừa mềm mại vừa thoải mái, cô thật sự không muốn cởi ra, nhưng cô vẫn cởi ra, cẩn thận vuốt phẳng những nếp nhăn, sợ mình làm nhăn áo.
"Miêu nhi, Hạnh Tử là cô gái tốt, sau này em không được đối xử không tốt với cô ấy." Liễu Nha dặn dò anh.
"Cô ấy đối xử tốt với em, em cũng phải đối xử tốt với cô ấy, có qua có lại thì tình cảm mới có thể duy trì được, nếu em cứ suốt ngày chỉ muốn lợi dụng cô ấy, thì có bao nhiêu tình cảm cũng sẽ bị bào mòn hết.
Còn nữa, sau khi em ở cùng với cô ấy, cũng đừng luôn nghĩ rằng cuộc sống của cô ấy tốt, trong nhà có hai người anh trai thành đạt giúp đỡ, cuộc sống nhà mình khó khăn thì cứ tìm cách moi tiền của cô ấy, em xem những người trong thôn chúng ta, những người chỉ biết đến nhà mẹ đẻ, cuộc sống của họ chẳng ra gì cả.
Cũng không phải nói em lấy vợ rồi thì là người ngoài, chuyện gì của nhà mình cũng không quan tâm, mà là khi quan tâm cũng phải có chừng mực, phải tự mình biết điều."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây