Hà Xuân Hạnh nói với Hà Tư Điềm như vậy: "Tớ coi như là tốt rồi, lấy chồng kén rể, sau này đều là tớ làm chủ. Nếu như cậu gả ra ngoài, trong cuộc sống không chừng sẽ có lúc chịu uất ức." Hà Tư Điềm tính tình tương đối mềm yếu, dễ nghe lời người khác, dù sao cũng là con út trong nhà, từ nhỏ đã được nuông chiều.
Nếu có thể gả vào nhà nào mà vừa vào cửa đã được ở riêng, chồng không phải là đứa con trai cưng thì cũng thôi, nếu là cả nhà sống chung với nhau, không chừng cũng phải chịu chút uất ức, dù sao lúc này nhà nào cũng đông con, người nhiều thì dễ sinh chuyện, có đôi khi một câu nói của cậu nói ra vô ý, người khác nghe vào lại có ý đấy!
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Hà Tư Điềm vốn nghĩ mình có thể tìm được người tốt, nhưng lại gặp phải người như Hoắc Diệc Thanh, lúc này cũng đồng ý để mẹ nhờ bà mối, bị Hà Xuân Hạnh nói như vậy, cô ấy liền có chút sợ hãi.
"Sợ cái gì, tự mình nhìn cho rõ là được rồi, bác gái Đào Hoa làm mai mối vẫn có chút uy tín, đến lúc đó cậu cứ xem mà chọn, nhưng mà có một số cũng có thể nói trước một chút.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây