Nghe Hà Thường Thắng nói vậy, đám thanh niên trí thức giật nảy mình. Tuy rằng bây giờ bọn họ sắp khai trừ Cố Khai Sáng khỏi hội thanh niên trí thức, nhưng dù sao cũng sống chung một thời gian dài, trong lòng cũng nghĩ Cố Khai Sáng hôm nay làm vậy là có nỗi khổ tâm.
Bây giờ nghe xong câu này, bọn họ cảm thấy lạnh sống lưng, chẳng lẽ Cố Khai Sáng thật sự bị người ta nắm thóp rồi?
Hà Thủy Sinh thấy vẻ mặt của từng người đều hoảng sợ, cũng biết lời cảnh cáo này đã có tác dụng, cũng không làm khó bọn họ nữa, tiếp theo phải xem bọn họ tự xử lý như thế nào, tin rằng không ai muốn trở thành Cố Khai Sáng thứ hai.
Hà Thủy Sinh vừa đi, đám thanh niên trí thức trong viện cũng không còn giữ được vẻ bình tĩnh như lúc nãy nữa, từng người nhìn nhau rồi vào phòng ngủ, lục tung đồ đã giấu trước đó ra.
Lúc này bọn họ thấy cái gì cũng giống như không nên có, nghĩ một hồi, tuy có chút tiếc nuối, nhưng cũng biết so với tính mạng thì những thứ này không đáng gì, liền dứt khoát ném tất cả sách vở vào lò lửa, nhìn ngọn lửa thiêu rụi tất cả thành tro bụi, lúc này mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây