“Thực ra không chỉ em gái tôi, còn rất nhiều người hỏi mua trứng ngỗng, dù sao ở tỉnh thành cũng không ít gia đình có người mang thai.”
Lộ Tử nói, số trứng ngỗng Hà Xuân Hạnh đưa lần trước, cậu ta đã bán hết, một quả trứng ngỗng bằng năm quả trứng gà, vì ngỗng ăn nhiều, lại hung dữ, không phải nhà nào cũng nuôi.
Lần này lên tỉnh thành, Hà Xuân Hạnh cũng mang theo vài quả trứng ngỗng, số lượng không nhiều. Trong làng cô không ai nuôi ngỗng, đây là cô kiếm cớ ra ngoài mới lấy được, sợ mang nhiều quá bà lại hỏi.
Lộ Tử muốn bao nhiêu, Hà Xuân Hạnh liền muốn bán bấy nhiêu. Hai người nhanh chóng bàn bạc xong số hàng cần giao dịch. Lộ Tử thì luôn muốn thêm, cái gì cũng được. Ngày mai cậu ta sẽ chuẩn bị tiền và phiếu, để Hà Xuân Hạnh mang hàng đến.
Hai người bàn bạc rất nhanh, Liễu Dư An ngồi bên cạnh, tay cầm chén trà, chỉ nghe mà không nói. Dù sao hai người nói chuyện rất thẳng thắn, chỉ là Lộ Tử cứ sợ Hà Xuân Hạnh đưa hàng ít, liên tục đòi thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây