Hà Xuân Hạnh thấy ánh mắt Lộ Tử nhìn mình vừa kính nể vừa thương hại, cảm thấy khó hiểu, ánh mắt nhìn lại như muốn nói “Cậu bị sao vậy?“.
Lộ Tử vội thu lại ánh mắt, chào hỏi: “Ồ, em gái dẫn em rể đến đấy à?”
Những người ở trạm thu mua phế phẩm cũng khá quen mặt Hà Xuân Hạnh. Thỉnh thoảng cô đến mua báo cũ, đôi khi cũng nhặt ve chai, nhưng không gian lận, chỉ nhặt những thứ dùng được như dao cũ, nồi cũ, trả tiền sòng phẳng. Hơn nữa Lộ Tử cũng có chút quan hệ với mọi người ở đây, nên thái độ của họ với cô cũng tốt hơn.
Thấy cô đến, cả trạm trưởng cũng lên tiếng, nói gần đây có nhập ít đồ cũ, xem có gì cần không.
Ở trạm phế phẩm có đủ thứ linh tinh, dùng được hay không dùng được đều có. Nhiều người ở tỉnh thành cũng đến đây tìm đồ, dù sao thời buổi này cái gì cũng cần phiếu, cần tiền, tiết kiệm được đồng nào hay đồng ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây