Đều là người ở chung một khu tập thể, đều là công nhân trong một nhà máy, mỗi ngày mọi người đều gặp mặt, chỉ vì vài câu nói đùa, cũng không cần phải quá gay gắt, ồn ào như vậy, mọi người không phải có chút xấu hổ sao! “Kiều Lệ à, em chồng cậu thật đúng là lợi hại, cậu làm chị dâu có thể áp chế được cô ấy sao?”
Có người không phục hỏi, em chồng lợi hại như vậy, từ trước đến nay đều là điều chị dâu kiêng kỵ, em chồng quá mạnh mẽ đó cũng không phải là người tốt gì, không chừng sẽ vượt quá giới hạn, nếu như tình cảm giữa anh em lại tốt một chút, chị dâu chịu thiệt cũng không phải là chuyện không có.
“Tôi cần gì phải áp chế cô ấy?” Hứa Kiều Lệ liền trực tiếp cho một cái liếc mắt với lời khiêu khích này, “Hạnh Tử nhà chúng tôi tốt như vậy, tôi làm gì muốn áp chế cô ấy, tôi thích cô ấy còn không kịp đâu! Nhìn chuyện vừa rồi, tôi và An Hải làm cha mẹ còn chưa qua bênh vực con cái, Hạnh Tử đã giúp chúng tôi bênh vực rồi, em chồng tốt như vậy có tìm đỏ mắt cũng không ra!”
Hứa Kiều Lệ có thể không tức giận sao, biết có vài bà cô nói chuyện không suy nghĩ, trước mặt họ có thể nói ra những lời này, nếu như họ không có mặt, vậy không biết còn muốn nói ra lời khó nghe gì nữa.
Giống như Hà Xuân Hạnh đã nói, đều đã lớn tuổi như vậy rồi, sống bao nhiêu năm mà đầu óc để đâu hết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây