Trước kia Hà Thúy Anh hoàn toàn không để Liễu Dư An vào mắt, dù sao trong lòng cô ta, đây chính là một kẻ đoản mệnh, không biết lúc nào có thể sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Nhưng chính là kẻ đoản mệnh này, chỉ bằng vài ba câu đã xúi giục anh cả và anh hai làm ầm ĩ đòi chia nhà, còn chia không ít tiền của trong nhà, lúc này anh cả và anh hai đã tìm trưởng thôn xin đất xây nhà, đã bắt đầu xây nhà riêng của mình rồi.
Chờ đến trước khi thu hoạch vụ thu, nói không chừng có thể dọn vào nhà mới ở.
Trong nhà thiếu người làm việc, không ít việc nặng đều đổ lên đầu cô ta, mẹ cô ta ra sức hành hạ cô ta, bố cô ta thì coi như bị mù, cái gì cũng không thấy, cứ thế sống qua ngày.
Hà Thúy Anh sờ lên vết thương dưới lớp áo của mình, mấy ngày nay, dưới lớp áo của cô ta luôn là vết thương mới chồng lên vết thương cũ, không có chỗ nào lành lặn, buổi sáng nhìn thấy khuôn mặt của mình, cô ta cảm thấy mình tiều tụy đi không ít, nào giống một cô gái mới mười tám tuổi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây