Đỗ Hồng Ngọc nghe Hà Xuân Hạnh nói vậy, trong lòng cũng không phải không có cảm xúc. Người ngoài chỉ nhìn thấy bà ta trông con gái còn được nhận khẩu phần lương thực, còn có thể mang theo chút đồ tốt khi có quan hệ thông gia lên thành phố, cảm thấy bà ta chính là chiếm tiện nghi.
Nhưng lúc này nghe thấy Hà Xuân Hạnh khẳng định công lao của mình, trong lòng cũng vô cùng thoải mái.
Dù sao dạy dỗ con cái thật lòng là phải tốn không ít tâm sức, nếu thật sự không bỏ tâm tư ra dạy dỗ, sau này người ta lại cảm thấy bà ta không phải người tốt, nuôi con lung tung.
“Bác cả, chúng ta cùng đi mua chút đậu phụ, buổi tối nấu canh cá cho bổ.”
Hà Xuân Hạnh coi như mình không thấy được ánh mắt hơi đỏ lên mang theo vài phần cảm kích của Đỗ Hồng Ngọc, liền đề nghị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây