“Thím nói gì vậy, là cháu vào cửa nhà Xuân Hạnh, Xuân Hạnh có phải gả đi đâu, mang chút đồ cho anh hai chị dâu cũng có sao, anh chị em ruột thịt phải thương yêu nhau chứ, có gì không tốt ạ?”
Nghe những lời châm ngòi này, Liễu Dư An cũng không hề tức giận, anh vẫn mỉm cười đáp lời.
“Trước kia, Xuân Hạnh cũng được anh cả anh hai giúp đỡ rất nhiều, ở nông thôn chúng cháu dù sao cũng có thể nuôi gà trồng rau, anh hai ở thành phố không giống chúng cháu, có cả một cái sân, ở nhà tập thể muốn trồng một cây hành cũng không dễ dàng.
Hơn nữa, Xuân Hạnh làm gì cũng có chừng mực, cháu cũng thấy anh hai chị dâu rất tốt, hai đứa cháu cũng ngoan, người ta nói trẻ con là mầm non của đất nước, chăm sóc mầm non đương nhiên phải tốn công sức.
Hơn nữa, Xuân Hạnh cũng không phải tháng nào cũng lên tỉnh thành, sao thím nói như thể tháng nào Xuân Hạnh cũng mang đồ cho anh hai chị dâu vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây