Hà Xuân Hạnh mất kiên nhẫn cắt ngang lời giáo huấn của Hà Thúy Anh, không khách khí trợn mắt nhìn cô ta, “Không biết rõ tình hình thì đừng có vội vàng quy chụp tội danh cho người khác.”
Hơn nữa vừa mở miệng đã chụp mũ “không đoàn kết” lên đầu mình, tâm địa thật là xấu xa.
Hà Thúy Anh không ngờ Hà Xuân Hạnh lại không nể mặt mình như vậy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, cắn môi không cam lòng, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào Hà Tư Điềm.
“Chị Tư Điềm, có chuyện gì vậy? Mấy hôm trước chị và anh thanh niên trí thức Hoắc không phải còn rất tốt sao, sao lại…”
Lúc trước Hà Tư Điềm chưa hiểu chuyện nên còn thấy Hà Thúy Anh nói năng cũng bình thường, nhưng bây giờ đã hiểu ra rồi, nghe những lời này lại thấy có gì đó không đúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây