"Ta vốn còn muốn đợi đến lúc gần cày bừa vụ xuân lại lật ra xem, mấy bộ này là quần áo cũ cha Hà Xuân Hạnh để lại, ta thấy vóc dáng cũng giống Dư An ngươi, nếu ngươi không chê, sửa lại một chút cũng có thể mặc."
"Cái này có gì mà chê, quần áo của ch so với quần áo từ nhà con mang đến còn tốt hơn nhiều, chỉ là vóc dáng con không cường tráng bằng cha, đến lúc đó sửa nhỏ lại một chút, đợi đến lúc sau này thân thể con cũng cường tráng hơn một chút, còn có thể mặc thoải mái."
Liễu Dư An nhìn lại quần áo mà bà nội chọn được, lúc nói lời này không hề giống như đang nói dối, điều này cũng làm cho bà nội cảm thấy vui vẻ trong lòng.
Bà nội vốn đã cảm thấy Liễu Dư An không tệ, lúc này lại thấy anh thật sự không có chút kiêng kỵ nào với nhà mình, nên càng ngày càng coi trọng anh.
Bà tiếp tục lật xem, kỳ thật tổng cộng cũng không có bao nhiêu, dù sao thời buổi này làm một bộ quần áo không dễ dàng, nhà nhà đều không có quần áo mới để mặc hàng năm, cho dù có làm, vậy cũng đều là thay phiên nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây