Đợi đến khi Hà Xuân Hạnh về, người của thôn Nam Sơn đã chuẩn bị trở về, dù sao lúc này còn mang theo lợn con.
Thời tiết lúc này đã lạnh, lợn con mới mua về nhà không thể trực tiếp thả vào chuồng lợn, còn phải nuôi trong nhà, đến lúc trời lạnh hơn, lợn còn có thể được lên giường ngủ cùng.
Dù sao đối với họ mà nói, lợn con chính là nguồn sống, năm sau có thể kiếm được chút tiền hay không đều dựa vào nó, nếu không có, tiền mua lợn con coi như mất trắng.
Hà Xuân Hạnh đeo gùi xách bốn con lợn con đi, bước chân cô nhẹ nhàng, rất nhanh đã đi tới phía trước mọi người.
Thanh niên trí thức cùng đi cũng không còn cách nào khác, trạm thu mua không thu, cho dù bọn họ có không cam lòng cũng chỉ có thể chấp nhận, lúc này cũng chỉ có thể đến như thế nào thì về như thế đó, đành phải lùa lợn về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây