Trần Quế Lan rụt cổ lại: “Em... em chỉ hi vọng con cả được gả vào thành phố để hưởng phúc thôi mà...”
Hoắc Tiếu không ủng hộ quan điểm này của bà ta, anh cau mày: “Trong thành phố cũng có rất nhiều gia đình còn chẳng bằng nông thôn đâu.”
Trần Quế Lan có sự kính trọng trời sinh với người thành phố, nghe thế thì không cho là đúng: “Vậy thì họ cũng là người thành phố.”
Hồ Tú lười mắng cô em dâu này nữa, nên hỏi thẳng con trai: “Thế vì sao thằng nhóc kia lại không hợp?”
Hoắc Tiếu kể lại những gì mình hỏi thăm được cho mọi người nghe: “Năm nay tên kia hai mươi hai tuổi, còn chưa học hết cấp hai, không có công việc đứng đắn, thích đeo phủ hiệu hồng lên cánh tay rồi đi phá loại khắp nơi. Đúng rồi, chiều cao... cũng cao tầm thím hai thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây