Lận Đình: “Mẹ không thấy mệt à, cứ đi nghỉ ngơi trước đã ạ. Bánh ngô và cháo lúc sáng vẫn còn thừa, đợi chút nữa con hâm nóng lại, ăn qua loa là được.”
Hồ Tú thật sự rất mệt, vì thế bà ấy sảng khoái gật đầu: “Được, nhưng để mẹ hâm lại cho, đợi con cất xong mấy thứ này thì vừa hay ăn được.”
Dứt lời, bà ấy lấy chiếc tạp dề đang treo trên tường xuống, đi ra ngoài.
Thấy vậy, đôi mắt đào hoa của Lận Đình cong cong, cô ôm mấy miếng vải đi vào phòng mình.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây