Cho đến khi thằng bé khóc thút thít hứa sẽ không dám nữa, nhận ra lỗi lầm, cô mới cho nó đi ăn sáng.
Không phải cô ác, mà thời buổi này chẳng có thuốc diệt côn trùng cho thú cưng nào đáng tin.
Chơi thì được, nhưng tuyệt đối không được mang vào chăn.
“Đừng giận, trẻ con tuổi này đều như thế cả. Đợi thêm vài năm nữa, chúng còn đáng ghét hơn. Hồi nhỏ Hoắc Tiếu cũng vậy, có lúc mẹ muốn nhét nó lại vào bụng không sinh ra thì tốt hơn.” Hồ Tú thấy con dâu thật sự giận, vội vàng an ủi.
“Khụ khụ... Anh ăn xong rồi.” Hoắc Tiếu đặt bát đũa xuống, rồi nhìn vợ: “Anh đưa em đến trường nhé?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây