Thấy sắc mặt của mẹ chồng tái nhợt, Lận Đình vội vàng an ủi bà: “Có lẽ đây là lệ thường, chứ không phải cố ý mời riêng gia đình ta đâu ạ. Chẳng hạn như Đinh Phi Yến hôm nay, do Hoắc Tiếu là cấp trên của chồng cô ta, nên nếu cô ấy theo quân muộn hơn chúng ta, thì gia đình ta sẽ phải mời gia đình họ một bữa cơm. Mẹ đừng lo, chúng ta đến lộ mặt là được, đến lúc đó mẹ chỉ cần vùi đầu ăn thôi.”
Nghe cô giải thích, sự căng thẳng trong lòng Hồ Tú mới giảm đi vài phần, nhưng bà vẫn không nhịn được mà nhìn con trai mình, xác nhận thêm lần nữa: “Thật thế à?”
Hoắc Tiếu cười gật đầu: “Vâng, thật ra không đi cũng không sao, lữ trưởng và chị dâu Bàng sẽ không để ý đâu.”
Nghe vậy Hồ Tú có chút không muốn đi, nhưng bà hiểu nhân tình thế thái, nên vẫn gật đầu: “Đi chứ, coi như đi để mở mang tầm mắt, quan lớn như thế cơ mà, ngày thường làm gì có cơ hội lui tới.”
Lận Đình trêu bà: “Mấy nữa viết thư gửi về nhà, mẹ hãy kể với thím hai chuyện mẹ gặp mặt lữ trưởng, chắc chắn thím ấy sẽ hâm mộ đến đỏ mắt cho xem.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây