Trình Bảo Châu lái xe đưa cậu ấy rời đi vào ngày hôm đó, cũng đưa cho cậu ấy một valy hành lý to: "Đây là các loại tương và thịt khô cậu cháu làm, còn trái cây khô và mật ong từ quê gửi lên, cháu đừng từ chối, mợ sẽ ký gửi cho cháu."
Chu Việt bất đắc dĩ nói: "Có nhà ăn..."
Trình Bảo Châu cắt ngang lời cậu ấy: "Ai chẳng biết trong trường có nhà ăn, nhưng ai biết đồ ăn trong nhà ăn có ngon hay không!"
Từ Vân cũng gật đầu, Bảo Châu nói với cô ấy là Từ Xuyên chuẩn bị đồ ăn, vì vậy cô ấy thức mấy đêm đan hai chiếc áo len và găng tay, lỡ trời lạnh, các cô ấy còn chưa kịp gửi quần áo từ đây tới thì phải làm thế nào.
Tình cảm, hành động của bọn họ khiến chàng trai trẻ cao một mét tám tám cảm động đến đỏ hoe hai mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây