Khỏi phải nói, cô rất ít khi được ăn loại dưa này. Trước khi bọn họ trở về, chị dâu cả đã thả dưa lê vào trong chậu nước, dùng nước suối mát trên núi ướp lạnh, giờ bổ dưa ra ăn, ngon không thua gì dưa hấu!
Cô thuận tay nhét một miếng dưa lê vào miệng Từ Xuyên, muốn chặn cái miệng sắp mở ra lải nhải của anh lại. Cô ngước mắt lên, thầm nghĩ trường học nào cần thứ này, người ta thường nói tiếng đọc sách là âm thanh trong trẻo và ngay thẳng nhất trên đời.
Trình Bảo Châu chậc chậc hai tiếng, cắn một miếng dưa, chống cằm nói: "Vậy tảng đá đó, chẳng phải là giống tảng đá Thái Sơn của nhà chúng ta hay sao?"
"Ừ, nhưng nhìn to hơn tảng đá của nhà chúng ta."
Từ Xuyên nói xong cũng vô cùng mệt mỏi, vừa về đến nhà đã bị kéo đi chuyển một tảng đá có thể dùng làm khay nướng đá. Lúc này, anh vừa mệt vừa buồn ngủ, vào phòng vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ thiếp đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây