Bà nội còn từng lẩm bẩm nói mấy câu, nói muốn đi lên núi khấn vái, nhưng cuối cùng bởi vì con đường khó đi, nhà bọn họ cũng không có lễ gì có thể dâng, nên đành bỏ qua.
"Là triều Đường." Từ Xuyên nói như vậy, "Anh biết em đang suy nghĩ gì, quê hương chúng ta là nơi sơn thanh thủy tú, nếu sau này vẫn có thể giữ nguyên vẹn, sẽ trở thành điểm du lịch hấp dẫn."
Tuy đến bây giờ Từ Xuyên anh vẫn chưa thể hiểu tại sao người trên thành phố lại bỏ ra một số tiền lớn đi xuống nông thôn ngắm núi sông, nhưng anh biết thế giới của người có tiền người rảnh rỗi rất khó đoán định, đừng tiếp tục tìm hiểu làm gì cho đau đầu, bởi vì sẽ không bao giờ hiểu nổi.
Bí thư chi bộ Từ nghe mà như rơi vào trong sương mù, hút thuốc xong, ông ấy gõ gõ đầu tẩu thuốc: "Nếu là sửa đường, vậy chúng ta tiện thể sửa luôn con đường đó đi, đến lúc đó vận chuyển hàng hóa cũng dễ dàng hơn."
Thành, Trình Bảo Châu và Từ Xuyên đều tán thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây