Dọc đường đi, Từ Xuyên thấy rất nhiều đứa nhỏ chơi rượt đuổi đùa giỡn, mỗi người anh đều không biết.
Mặt trời dần xuống núi, ráng chiều phủ kín bầu trời.
Nhưng vào lúc này, anh chợt nhớ tới bài thơ cổ mà con gái đã đọc: Trẻ em gặp lại không quen biết, cười hỏi khách đến từ nơi nào.
Có lẽ chính là như thế.
---
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây