Trình Bảo Châu hừ một tiếng, vỗ nhẹ sau lưng anh: “Vậy anh nói với con gái chưa?
“Nói rồi, để con bé đợi lát nữa đến nhà bên cạnh ăn.
“Hả? Bữa trưa chúng ta không trở về ăn...
Tốc độ xe nhanh dần, gió xuân thổi tung bay sợi tóc, Trình Bảo Châu trên đường đều nghĩ Từ Xuyên đang yên đang lành vì sao đột nhiên trở nên như vậy.
Đợi đến khi đạt mục đích, Trình Bảo Châu nhìn trộm thấy vẻ mặt Từ Xuyên sáng láng, còn có khóe môi thật lâu chưa hạ xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây