Từ Xuyên không nhận ra được sự khác thường của cô, vẫn tiếp tục hỏi: "Em muốn ăn rau xào hay nộm? Loại rau này hơi đắng, phải trần qua với nước xôi, xào qua với dầu, lại cho thêm tinh bột tạo thành hỗn hợp sền sệt mới được. Hai hôm nay con gái hơi kén ăn, phải làm cho con bé một bữa ngon lành. Chờ sau này đi học nếm được đủ vị cay đắng ngọt ngào, mới có thể chịu được khổ, đúng không."
Kể từ ngày anh mở nhà hàng, gần như ngày nào con gái cũng ăn cơm ở nhà hàng, khuôn mặt dần trở nên tròn xoe đến mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Trình Bảo Châu: ...
Cô hít một hơi thật sâu, cắn chặt môi, không thể phát tiết lửa giận trong lòng ra.
"Em thật là... chịu anh rồi!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây