Khương Tụng Quân vội phất tay: “Em tranh thủ chạy về đã, buôn bán bận rộn. Còn nữa, anh Từ, ngày mai anh chuẩn bị cho em thêm một thùng nữa, hôm nay xem ra là không đủ bán rồi.
“Được thôi.. Từ Xuyên gật đầu, như vậy thì anh cũng kiếm được tiền.
Khương Tụng Quân hùng hổ bỏ đi. Sau khi Từ Xuyên xách rương vào nhà thì vội bỏ khối đá vào trong không gian nhỏ.
Hôm nay Trình Bảo Châu ở nhà chăm bé con. Cô đã hiểu được sâu sắc một chuyện đó là chăm con cũng là một chuyện vô cùng cực khổ, so với việc đến không gian học hành thì thậm chí cô còn muốn vào không gian hơn.
Con nít một tuổi rưỡi thực sự là ầm ĩ, Trình Bảo Châu muốn nằm một lát thì cô bé cũng đến bên cạnh cô đi đi lại lại, nói không ngừng. Nếu cô không đáp lại thì cô bé sẽ không vui, cô bé sẽ dùng tay nhéo mặt cô, kéo miệng cô ra cho được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây