Từ Xuyên cũng không tính mời Giang Ngọc Lan đến chăm sóc Trình Bảo CHâu, cho nên lần này anh xin nghỉ ít nhất cũng phải hai tháng. Thời gian này có thể hơi dài, kết quả Từ Xuyên phải làm việc tăng ca để kiếm sống, cũng có thể để lại cho lãnh đạo một ít ấn tượng tốt, đến lúc đó xin nghỉ mới tốt hơn một chút.
Ngày hôm đó tuyết trắng ngần, bông tuyết bay loạn.
"Chậm một chút, chậm một chút."
Trình Bảo Châu chậm rãi đi dưới làn tuyết trắng, Từ Xuyên trong bếp đưa đầu ra kêu.
Bụng cô đã rất lớn, giống như sắp sinh vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây