Nhưng dù vậy, số người đã nhiều đến mức hai bàn cũng ngồi không hết, đám trẻ con phải chuyển sang ăn ở bàn nhỏ.
Trình Bảo Châu miễn cưỡng ngồi vào bàn, Từ Xuyên biết cô không thích đồ ăn đã từng bị động đũa, vì vậy anh ghi nhớ những chỗ không bị người khác động đũa vào, lanh tay lẹ mắt gắp lên cho Trình Bảo Châu.
Người ở thời đại này ăn cơm đều phải dựa vào tranh cướp, vì vậy Từ Xuyên gắp nhiều lần cũng không thu hút sự chú ý của người khác.
Anh nghĩ thói quen này của Trình Bảo Châu hơi kiểu cách, có ăn là tốt rồi, sao còn sợ bẩn với chẳng không bẩn, đũa của ai không dính nước miếng chứ.
Nhưng anh lại cảm thấy Trình Bảo Châu cũng dễ làm người thương, rõ ràng là không quá thích ứng được, nhưng những lúc thế này cô đều sẽ không phiền đến anh, không bắt anh chuẩn bị đồ ăn riêng giúp cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây