Miêu Miêu cũng biết ba mẹ bị dọa không nhẹ, không dám nói gì nữa, lúc lắc cánh tay mẹ nũng nịu.
Lúc này mặc kệ cô nhóc nói thấu trời cũng vô dụng, Triệu Tú Vân không trả lời cô nhóc, chỉ nói: "Lúc đó nếu không phải có Chu Dương, còn không biết sẽ như thế nào đâu."
Nhắc đến Chu Dương, Phương Hải cũng cảm thấy nên cảm ơn người ta đàng hoàng, nói: "Buổi tối xem thử vậy, nếu thằng bé không đến, anh sẽ viết thư hỏi thằng bé ở chỗ nào của Thượng Hải."
Thứ nhất là con nhà bạn cũ, dù sao cũng phải chăm sóc, thứ hai là đã giúp Miêu Miêu, cũng phải cảm ơn đàng hoàng.
Triệu Tử Vân cũng nghĩ như vậy, có điều rất cảm khái nói: "Cũng trùng hợp, cả nhà bọn họ đi đến Nam Kinh bốn năm năm rồi nhỉ, làm sao thằng bé lại đúng lúc xuất hiện ở nơi đó."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây