Lúc này không nhìn nổi nữa, chi tiết thật đúng là không ít, vậy sẽ từ từ kể ra với Phương Hải nói: “Chọn ba đồ ăn, Nguyệt Đình thích ăn thì đặt trước mặt cô bé, đi đường cũng đi cản ở bên cạnh cô bé, đặc biệt là lúc nói chuyện, cảm xúc trong mắt đều nhanh không áp được, anh nói sao hôm nay em mới phát hiện a?"
Phương Hải nghĩ thầm, em không nói anh còn không phát hiện ra đâu, có thể phát hiện đều rất ghê gớm, chỉ hiếu kỳ nói: “Vậy cũng là Đại Mễ đơn phương đi.
Anh chính là một tục nhân, phản ứng đầu tiên là cảm thấy không quá tương xứng, điều kiện nhà họ Vương tốt, với cô gái hẳn là không muốn cậu bé đi.
Triệu Tú Vân càng như định liệu trước nói: “Nguyệt Đình bọn họ là vốn dĩ đều hỗ trợ ở cửa hàng của Tiểu Mạch, sao đến giờ cơm, chỉ có cô bé tới nhìn chằm chằm Đại Mễ có ăn cơm hay không?
Nguyệt Đình từ nhỏ không phải là đứa trẻ săn sóc người như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây