Lúc đầu Triệu Tú Vân thấy vậy, nghe anh nói như vậy thì cô quan sát một lúc rồi nói: “Hình như là vậy.
Việc này quá mới mẻ, Hòa Nhi và Vương Nguyệt hay cãi nhau, mấy cô bé thường thích cãi nhau, khi còn nhỏ thì cứ ba ngày là lại giận dỗi hai lần, nhưng đối với Cao Minh mà nói thì cũng có cãi nhau, một khi Hòa Nhi tức giận là người ta phải đi dỗ.
Nhưng mà cô cảm thấy vẫn nên để mấy đứa nhỏ tự giải quyết chuyện của mình, có lẽ là hai ngày nữa sẽ ổn, dù sao thì cũng là bạn nhiều năm như vậy, cô cũng không để ý.
Nhưng mà Hòa Nhi tự quyết định sẽ không để ý đến Cao Minh ít nhất là trong vòng một tháng, cô nhóc nhanh chóng rời mắt đi, chỉ sợ người khác nhìn thấy mình không vui.
Cao Minh thấy chân thực, thật ra trong lòng cũng rất hối hận, sớm biết cô nhóc sẽ không muốn nói chuyện thì tối hôm qua cậu sẽ không hỏi đến chùa Quảng Tế là gì, bây giờ thì tốt rồi, gần sang năm mới, vốn là thời điểm nên vui vẻ. Mặc dù cậu không hỏi nhưng trong lòng vẫn luôn suy nghĩ không biết cô nhóc đi cầu nhân duyên gì, bây giờ mỗi lần nhớ tới là cậu lại cảm thấy khó chịu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây