Phương Hải không biết nên nói gì cho phải, nhìn cậu một lúc rồi cười như không cười: “Được rồi.
Cao Minh cảm thấy nụ cười của chú Phương có chút kỳ lạ, nhưng mà vẫn nói: “Hòa Nhi không chơi nhiều với bạn học nam.
Nhưng mà bạn nữ thì có không ít, dù sao thì càng lớn càng chơi thân với các bạn cùng giới hơn, cũng bởi vì bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ cho nên cậu mới là ngoại lệ.
Trong lòng Phương Hải cũng cảm thấy con gái mình còn quá nhỏ, nếu muốn đi làm quen thì còn quá sớm, nhưng mà biết yêu cũng là bản năng của con người, lỡ như mấy đứa nhỏ có duyên phận thì bọn họ cũng không ngăn cản được.
Nói thật, không phải anh chưa từng suy đoán về mấy đứa nhỏ cùng nhau lớn lên, dù sao thì cũng là thanh mai trúc mã, nhưng bây giờ nhìn lại thì thấy có vẻ không giống lắm, nếu không thì làm sao có thể nói chuyện thản nhiên như thế được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây