Phương Hải nghe thấy tiếng này thì mới yên lòng, vẫn cố gắng hỏi người đang bị mình nắm chặt, đáng tiếc hỏi gì cũng không biết, chỉ biết ồn ào “Muốn tìm Miêu Miêu chơi.
Anh cảm thấy rất bất đắc dĩ, đi hỏi hết phố này đến phố khác, cuối cùng cũng hỏi được địa chỉ tên tuổi, đưa người về nhà.
Có vẻ như nhà họ Trần rất giàu có, ở nhà lớn, gọi nửa ngày mới có người đi ra, một người ăn mặc rất giàu đi ra, nói: “Bang Chinh, con chạy đi đâu thế, làm cho mẹ sợ lắm đấy.
Hét một hồi, cũng không biết có người ở bên cạnh.
Phương Hải hắng giọng một cái nói: “Vị đồng chí này, con của cô chạy đến chỗ nhà tôi, kém chút chạy mất, lần sau mọi người nên chú ý kẻo lại xảy ra tình huống như hôm nay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây