Từ trước đến nay cô bé luôn chững chạc, làm sao có thể để Hòa Nhi ở đây một mình, còn chưa kịp nói chuyện, Cao Minh đề nghị nói: “Đại Mạch sẽ đi trượt patin cùng mọi người, tớ đợi Hòa Nhi chơi xong.
Nghe tới nghe lui cũng không ổn, nhưng mà Tiểu Mạch vẫn không tìm ra có chỗ nào không ổn, nhìn hai bên một chút, nói: “Được, vậy chúng ta đi thôi.
Mọi khi cũng không phải không có thời điểm tách nhau ra, dù sao thì mọi người cũng sẽ có ý kiến khác nhau.
Hòa Nhi vừa muốn chơi, lại sợ Cao Minh chờ không nhịn được, dứt khoát nói: “Tớ chơi một mình cũng không sao.
Cũng chỉ có mỗi cô bé cảm thấy không sao, ánh mắt Cao Minh xẹt qua người vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô bé từ đầu đến giờ, nói: “Cậu cứ chơi đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây