Muốn có bữa ăn ngon, chỉ có chỗ này trước cổng trường thôi, muốn ăn cái khác phải đi ra ngoài đường, nhưng đi qua đi lại nhưng vậy thì không kịp đi học.
Cao Minh chỉ học ở đây năm đầu nên cảm thấy mọi thứ khá mơ hồ, nhưng không phải là không thể nhớ lại, cậu nhóc nhìn qua lan can hàng rào và nói: “Sân thể dục đã được đổ bê tông rồi à?
Thật sự như vậy, Hoà Nhi càng thêm phẫn nộ bất bình, nói: “Trước kia chúng ta đều là đất, vừa chạy một cái trong miệng toàn là bụi bẩn.
Nếu như ngã một cái, thì lại càng tệ hơn nữa.
Cao Minh vẫn còn nhớ, chỉ vào đầu gối của cô nhóc nói: “Ít nhất đã ngã hai lần rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây