Triệu Tú Vân vỗ vào trán mình một cái rồi nói: “Trời ạ, mẹ quên béng mất vụ này, đúng là con đã từng đề cập chuyện này với mẹ rồi.
Hóa ra công sức hai người họ bỏ ra đều là uổng phí, cô ngay lập tức cảm thấy hơi ngại ngùng, xấu hổ đến mức không biết phải làm như thế nào cho phải. Cô liếc mắt nhìn Phương Hải một cái, cô sợ anh sẽ cảm thấy tức giận.
Phương Hải chỉ cảm thấy cực kỳ vô cùng trống rỗng, ngay cả đầu óc anh cũng trở nên trống rỗng. Anh dọn cái hòm suốt cả một buổi trưa, còn phải nâng cái hòm lên, dùng không biết bao nhiêu là sức, đến cả sàn nhà cũng sắp bị anh lật úp lại rồi. Trong quá trình đó, anh từng đề cập đến chuyện qua phòng con để tìm thử, nhưng vợ anh lại kiên quyết nói: “Không thể có chuyện đó được đâu, em dám chắc là chúng được để trên gác xép mà.
Bây giờ có còn dám nói chắc như thế nữa không?
Vẻ mặt của Phương Hải chứa đầy sự chế nhạo khi nhìn về phía vợ mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây