Dù sao thì Cao Thiên vẫn còn muốn mắng nữa, nhưng Cao Minh đã nhịn không nổi nữa, nói: “Ba nói hưu nói vượn ít thôi.
Hai ba con công khai mắng nhiếc lẫn nhau, ai không biết còn tưởng là họ có thâm cừu đại hận gì.
Bữa cơm này đương nhiên là ăn không được ngon, nhưng tạm thời thì Cao Thiên cũng không biết nên làm gì vào lúc này, trước khi rời đi vẫn không ngừng chửi bới, nếu như không phải nắm đấm của Phương Hải cứng hơn thì e là cũng ngăn không nổi cái tư thế này của anh ta.
Triệu Tú Vân không hề sợ, chỉ là có hơi thở dài với Cao Minh, còn dặn dò cậu nhóc nhớ phải tự chăm sóc bản thân và đừng bao giờ bốc đồng trong mọi việc.
Mặc dù Cao Minh đã suy nghĩ rất lâu, giơ tay không nói gì, nhưng cậu nhóc vẫn đáp lời bậc bề trên luôn quan tâm mình này: “Cháu biết rồi, cô cứ yên tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây