Thật ra Vương Linh Linh cũng là một đứa trẻ nghe lời: “Anh đại học năm thứ năm phải đi thực tập, bệnh viện chỉ phát tiền ăn, quần áo của em cũng mặc không vừa.
Ban đầu Vương Thành Thiên chọn học y, đến nay cũng năm năm, được chuyển đến bệnh viện huyện thực tập, có khả năng sau này sẽ làm việc ở đó, vốn nghĩ vừa lúc em gái cũng học trong thành phố có thể trông nom con bé, mà hiện giờ cả ba người đều ở đây, về sau cũng không biết như thế nào, cũng đã hơn nửa năm, có chút thở dài.
Vừa hay lại vừa lòng Vương Thành Cao nói với dì nhỏ: “Mẹ cháu thích quậy thì quậy, dù sao ở huyện cũng không làm được, muốn từ chức thì từ chức, hiện giờ làm một mình cũng kiếm được tiền, cháu định đến Quảng Châu một chuyến. Dì đừng lo cũng tốt mà, bác hai đưa tiền tích góp của chúng cháu cho cháu rồi cộng thêm mấy năm nay tiền cháu kiếm được đủ mua nhà, cháu đã suy nghĩ kỹ rồi hiện giờ thuê nhà vừa hay Linh Linh cũng nói không thích ở trong ký túc xá, phòng ăn trong căn tin toàn là muỗi…
Nói liên tục một tràng dài như đủ lý do.
Triệu Tú Vân có hơi lo lắng, nói thẳng ra cô không phản đối bọn nhỏ kinh doanh gì, nhưng có một phần công việc ổn định vẫn tốt hơn, lòng đầy gấp gáp nói: “Mẹ cháu đúng là điên rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây