Bây giờ ngẫm lại, gốc rễ nỗi đau của cô vào lúc đó cũng không phải là điều này.
Phương Hải nhẹ nhàng kéo cô ngồi xuống đất, ôm hờ vào ngực, còn kịp nhìn ra cửa, anh hỏi: “Đóng kỹ cửa chưa?
Trong nhà chỉ cần đóng cửa thì người lớn và trẻ nhỏ đều quen gõ cửa. Triệu Tú Vân không quen thân thiết giữa ban ngày ban mặt, cô đẩy anh, hỏi: “Anh làm gì đó?
Phương Hải không nhúc nhích, nói: “Nói hai câu thật lòng đi.
Gần như bọn họ không có cơ hội tâm sự, thừa dịp hôm nay có thời gian rảnh, cô dứt khoát kể hết.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây