Còn có hôm khác, Triệu Tú Vân liếc cô ta một cái nói: “Không cần, hôm nay quay xong là ổn rồi.
Không phải chỉ là khuôn mặt xinh đẹp thôi sao, ai mà không có, cô cũng chỉ thua cô ta ở độ tuổi trẻ, nhưng lúc trẻ cô đã đứng ở đài phát thanh đọc báo chí hơn mười năm, tố chất xuất sắc, từng chủ trì không biết bao nhiêu bữa tiệc liên hoan lớn nhỏ và bài phát biểu của lãnh đạo phát biểu, trụ cột của đài công xã quê hương, cũng chính là Thượng Hải sau này, kham một trận vẫn được.
Muốn làm khó cô, còn non lắm.
Triệu Tú Vân giải thích với mấy đồng nghiệp vài câu rồi nhanh chóng đến cửa hàng bách hóa cạnh đó, mặc dù không mang đủ tiền, nhưng có đơn vị giấy phép công tác với đồng hồ cơ, vẫn đủ để chịu nợ, nếu không phải hôm nay cô mặc quần áo không phù hợp, trong nhà cũng không có đồ thích hợp thì sẽ không tiêu số tiền uổng phí thế này.
Thật ra bình thường cô mặc quần áo trang điểm rất thoải mái, mặc dù mọi người nhìn cũng cảm thấy xinh đẹp, nhưng dù sao cũng không bắt mắt như thời còn trẻ, bây giờ cô mặc một chiếc váy mới như vậy, tóc bện hai bên ở sau đầu, tô son môi và vẽ lông mày, vẻ đẹp bình dị và gần gũi hơn Hàn Nguyệt Linh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây