So với những thứ này cô theo đuổi hiện thực nhiều hơn. Dù sao cô cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Phương Hải cảm thấy cũng không thể nói là không xứng, đôi khi anh cũng có đạo lý của mình, nói: “Lúc anh nhập ngũ không phải vì muốn bảo vệ quê hương đất nước, mà là vì muốn được ăn no.
Nhà lão Phương rất nghèo, trong đời anh bữa cơm được ăn no đầu tiên là bữa ăn trong quân đội. Con người chỉ có lúc ăn no cơm mới có thời gian nghĩ đến cái khác, tất cả tình cảm đều là sau này mới được khơi dậy.
Nếu dựa theo cách nói này, có phải anh cũng không xứng đáng bảo vệ quốc gia hay không?
Lời này, chỉ sợ là Triệu Tú Vân cảm thấy đây là những lời anh nói có sức thuyết phục nhất, nhưng nhất thời lại không biết phản bác thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây