Mỗi ngày trở về cả người đầy vết mực, để lâu càng khó giặt, đứa nhỏ đã quen rồi.
Ngay dưới cửa sổ phòng bếp, Triệu Tú Vân xào rau thò đầu ra nói: “Con dùng chút lực đi, giặt sạch sẽ vào.
Miêu Miêu thở hổn hển, cuối cùng chỉ còn một vết nhỏ, nhưng quần áo tối màu nên nhìn không rõ lắm, cô nhóc chỉ ra cho mẹ xem, hỏi: “Như thế này đã được chưa mẹ?
Kỳ nghỉ hè cô nhóc đi học vẽ tranh, Triệu Tú Vân không lỡ mặc quần áo tử tế cho cô nhóc, chỉ cho mặc hai bộ thay nhau, như vậy bẩn cũng không sợ, cảm thấy không đến gần sẽ không nhìn thấy liền nói: “Được rồi, treo lên đi.
Thời tiết như thế này, đến đêm là quần áo có thể khô.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây