Con nít không làm được chuyện tinh tế như vậy, tám chín phần mười là người lớn, nhất là chữ viết tay này, càng không giống người chưa từng đọc sách viết. Trong lòng Hòa Nhi nghi ngờ, trao đổi ánh mắt với Tiểu Mạch.
Vĩnh Thông Lý không thể đi, gần đó cũng không phải là không có ngõ hẻm khác, Tiểu Mạch đi ra ngoài dạo một vòng, trở về nói: “Ba của Thổ Đậu biết chữ, trước kia còn là giáo viên tiểu học.
Một đứa trẻ lớn như Hoà Nhi, đã biết cảnh ngộ của phần tử trí thức trước kia không tốt, nhưng bây giờ lại không giống như vậy nữa, tại sao lại ở trong Vĩnh Thông Lý.
Mặt cô bé lộ vẻ nghi ngờ, đợi Tiểu Mạch kể tiếp.
Biểu cảm của Tiểu Mạch cũng có chút kỳ quái, không biết lời này có nên nói với một đứa trẻ hay không, nói: “Ba của nó với dì út của nó chạy rồi
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây