Giống như cơn gió, Phương Hải cũng không tiện duỗi tay bắt lấy cậu ta, vào cửa nhà mình liền hỏi: "Làm sao vậy?"
Vết thương của con gái anh liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, làm anh đau lòng hỏng rồi, phản ứng đầu tiên là nói: "Chu Dương đánh?"
Nếu không làm sao lại ở cửa nhà mình.
Triệu Tú Vân bận lo cho con, cái gì cũng không nhìn thấy, không nghe thấy, có hơi nghi ngờ nói: "Không phải, sao anh cảm thấy là nó?"
Dù sao bây giờ cũng thi xong rồi, Phương Hải nói rõ ra một năm một mười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây