Cuối cùng cũng có thể tránh thoát, Phương Hải suy nghĩ kiến thức ở trong đầu, trước khi đi ngủ mới nhớ ra một việc, nói: “À đúng rồi, khen ngợi lần này có tính chất toàn quốc, phải đến thủ đô một chuyến.
Trong doanh trại cũng không chỉ có một cấp bậc, mà vị trí của anh lại là một trong số những người cao nhất.
Triệu Tú Vân chỉ sợ anh không ngồi được xe lửa đường dài, nói: “Lại phải ngồi hai mươi tiếng.
Đây mới là thứ Phương Hải muốn... nói nhất, anh vui vẻ mà nói: “Cần đi máy bay!
Buổi khen ngợi lần này có rất nhiều hạng mục, có cả một đám người, xét thấy có một số đồng chí vừa bị thương cho nên cố ý đi bằng máy bay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây