Triệu Tú Vân còn vội trở về đi làm, đâu có thời gian rảnh lèo nhèo với anh, kêu anh anh không chịu đi, cô dứt khoát nói: “Muốn coi thì anh coi đi.
Đối với Phương Hải, lớp học Ươm mầm đỏ và tiểu học không như nhau, anh luôn cảm thấy lớp học Ươm mầm đỏ là chơi nhà chòi, y chang con nít nô đùa, tiểu học thì khác, là trẻ em lớn.
Phụ huynh giống như anh cũng có vài người, đàn ông thật sự không hề có một người, anh cũng không sợ người khác nhìn, dựa vào thị lực tốt xem hết một buổi sáng.
Ban đầu anh định đứng một tiết học, một lát sau lại tiết thứ hai nghỉ giải lao, anh suy nghĩ ba tiết bèn tan học, dứt khoát rước con về nhà.
Khi Triệu Tú Vân làm việc thi thoảng sẽ ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sợ rằng anh là vết thương bung toét ngất xỉu dọc đường, tức giận đến nỗi ghi thêm vài dòng, chờ tới lúc thấy ba cha con bước vào cổng vẫn muốn mắng: “Sao không dọn sang trường học ở đi, để anh xem cho đủ!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây